Sương Anh

DANH LỢI

Công danh nào có chi là
Bao người đeo đuổi nên đà quên TÂM

 

Công lộc bỗng hầu sáng ngời
Danh lợi đưa đẩy con người mãi mê
Nào ai thức tỉnh quay về
Có khi lạc lối...si mê lầm đường
Chi bằng tay bỏ TÂM buông
Là ta sẽ hết điên cuồng - TÂM an
Bao nhiêu mới đủ...muôn vàn!
Người ơi tri túc thanh nhàn tấm thân
Đeo chi lợi lộc dương trần
Đuổi hoài kiệt sức tinh thần lao đao
Nên giữ TÂM trong sáng nào
ĐÀ DI PHẬT TỔ ngôi cao huấn từ
Quên đi danh lợi...ảo hư
TÂM yên đời sống hiền từ thảnh thơi

 

 

Sương Anh

Được bạn: vdn 13.7.07 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "DANH LỢI"